Thứ Tư, 11 tháng 2, 2015

Gieo tình

GIEO TÌNH


Trong vô vàn đàn bà, gieo tình phải một người đàn ông
Gặp gỡ thưở thiếu niên, không có tình thì cũng coi như có công.
Trăm vạn người sống, Duẫn Hạo duy nhất một
Trần gian bảo sinh ra sau Tại Trung một ngày đi.

Trung đã quen tình thương niềm mến
Mười lăm mà đã thư ngỏ đầy tay, ý từ đầy lòng, nhưng nhớ đầy gang
Hạo loay hoay ngược xuôi thành thị và quê hương
Năm mười bảy được mối tình hờ kể cho qua tháng ngày.

Hàn vi cơ cực khó khăn, khóc than chẳng kể hết được lòng ai
Hạo nếm trải đủ ngọt bùi, tính cách sao mà kỹ càng
Trung lăn lộn không ít đắng cay vẫn vậy mà phiêu lãng
Hai người đến bao giờ mới hợp.

Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

[Oneshot] Venus (Vệ Nữ English version)

Author: Shim YuLee
Tranlator: Rùa Rô - Editor: Quinn Travi
Characters: Park Yoochun, Jung Yunho x Kim Jaejoong, Shim Changmin, Kim Junsu. Characters do not belong to author or translator, everything is purely fiction.
Genre: Homosexual/ Narrative/ Romance/ Fluff
Rating: PG-15
Warning: Story set in Vietnam (meaning our boys are Vietnamese in this). Mention of gender confusion tendency
Status: Oneshot – Completed

Summary: How far a writer would go just to get his insperasions.


VENUS


Her, an ethereal beauty amidst this trivial world.
Her, an enchanting flower bestowed upon by Mother Nature.
Oh, like great birds amidst brightly shone spring sky.
I feel darkness of hell swallowing me whole.
Belle (Notre Dame De Paris) – Vietnamese lyrics by: Thái Thịnh
[Note: This is an English translation from the Vietnamese version of the song]

Belle, is the only word I know that suits her well
When she dances oh, the stories she can tell
A free bird trying out her wings to fly away
And when I see her move I see the hell to pay
 (English version of Belle - Notre Dame De Paris)  

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

[Truyện ngắn] Hai ngày

Hai ngày

Phần tiếp theo của Một ngày

Vì em có tận hai ngày sinh nhật nên anh luôn cho rằng đó là bất lợi to lớn trong việc lựa chọn thời điểm tổ chức tiệc tùng. Có điều gì ẩn trong hai con số vô tri kia và khiến anh nhức nhối mãi không yên. 

Anh luôn lặp đi lặp lại rằng anh thích cái ngày em thật sự đến với thế gian này hơn tất thẩy: ngày 4 tháng 2. Nghe mới trùng lấp, mới tương duyên làm sao. Em chỉ nhìn thấy thế giới này trước anh một ngày ngắn ngủi, và anh hài lòng với điều đó. Nó làm anh thấy anh nợ em, dù chỉ là trong cái cách anh bịa ra, anh nợ em một ngày.

Nhưng anh vẫn không thể bỏ quên ngày 26 tháng 1. Trên tờ giấy chứng nhận sự tồn tại của em, em đã sinh trước anh tận mười ngày. Anh không muốn nợ em nhiều như vậy. Nhưng anh lại chẳng thể quên cái cách ngày 26 tháng 1 đã đem đến niềm vui hạnh phúc cho em. Vì có nó mà trước khi biết đến ngày 4 tháng 2, em vẫn có thể hân hoan chúc mừng tuổi mới cho mình.

[Truyện ngắn] Thương dại


Thương dại

Xin hãy nghe soundtrack khi xem.

Em đứng nép ở dưới hàng cây phía một khúc quanh nhỏ gần nhà đợi tôi, nắng chói ở trên xuyên qua những khe lá hở êm ả chảy lên vai, lên tóc.

Không khí nóng bức vừa phải của một buổi trưa xuân thấm vào mái tóc đen, vầng trán cao của em, khiến khuôn mặt em ửng lên, tươi mới hơn cả sắc xuân đang thì chớm nở xung quanh. Tôi đứng từ trên lầu nhìn xuống dáng người cao gầy đó một lúc, thầm nghĩ nếu mình cứ đứng đây thêm một lát nữa, liệu em có vì chán nản mà quay lưng bỏ đi. Nếu em bỏ đi thật, mọi lỗi lầm sẽ đổ về nơi em và mớ tình cảm hết sức rối rắm giữa tôi với em cũng chấm dứt. 

[Đoản văn] Chồng em áo rách em thương


Chồng em áo rách em thương


Jaejoong nói với anh nếu như anh không chịu từ bỏ buổi tập dợt văn nghệ vào buổi chiều, cậu sẽ không bao giờ cho anh đụng vào người nữa. 

"Được thôi." Yunho vui vẻ chấp nhận, tiếp tục cúi xuống buộc dây giày thể thao của mình. "Vậy sáng mai..." Anh ngẩng lên thì thấy Jaejoong đã chạy đi mất tiêu. Sự kiên nhẫn của em ấy quả nhiên rất ngắn hạn. Yunho đoán chắc trăm phần trăm đã bị giận rồi, nhưng anh không lo lắng lắm, xách thùng đồ to đùng kế bên mình lên đi tới phòng truyền thống ở sau trường.

[Đoản văn] Sự ghét sự thương


Sự ghét sự thương


Jaejoong đã nghĩ mình sẽ đá ngay Yunho nếu như hắn ta không mặc áo sơ mi đứng hút thuốc như thế này ít nhất một lần trong ngày. 

Hắn ta chẳng có gì tốt đẹp trừ cái mã. Gã đồng tính khốn nạn đó.

Hẳn là hắn ta hả hê lắm khi thấy Jaejoong chấp nhận qua lại với hắn, ngủ với hắn, thậm chí còn nấu cơm cho hắn ăn nữa. Còn hắn suốt ngày làm cái vẻ mặt phớt tỉnh Ăng-lê, ngồi gõ máy tính cộc cộc rồi bảo "Đừng làm phiền, anh đang bận." mỗi khi Jaejoong lại gần.

Vậy mà lúc mới quen biết, khi Jaejoong khen hắn đẹp trai, hắn liền cười hờ một cái cảm ơn, sau đó còn chủ động rủ cậu đi ăn cơm trưa. Bây giờ nghĩ lại, Jaejoong thấy mình thật ngớ ngẩn, mặt mũi ăn tiền một chút thì đã có gì hay, thiếu gì người đẹp trai, bản thân cậu cũng rất đẹp trai đây.

[Đoản văn] Như ngày xưa

Như ngày xưa

Soundtrack 



Jaejoong lại đi nữa.

Tôi vừa đi làm về đã thấy tờ giấy nhắn màu xanh lam trên bàn. Mỗi lần em bắt đầu chuyến đi của mình là nó lại xuất hiện. Nét chữ của em to, tròn, mập mạp, dễ thương như chữ của con nít tiểu học.

“Em về miền Tây để lấy cảm hứng vẽ cho buổi triễn lãm sắp tới. Em để điện thoại di động ở nhà luôn rồi. Liên lạc với anh sau.”

Dù rằng đã nhìn thấy những lời lẽ này, hẹn hò này rất nhiều lần nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút buồn bã. Mới hôm qua còn ôm tôi trong vòng tay say ngủ, hôm nay đã vội vã ra đi như vậy.

Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

Thơ ấu đã qua [Ngoại truyện]

Oneshot Thơ ấu đã qua

Ngoại truyện


Tôi chạy trối chết về nhà, vội vàng đến độ xém một chút là tông luôn người bảo vệ đang đi ra hỏi tôi thẻ xe. 

Yunho vừa gọi điện báo cho tôi cái tin dữ với một giọng điệu khá điềm tĩnh. Tôi ngay lập tức xin thầy nghỉ ngang tiết học, sau đó chạy như điên về ký túc xá gom đồ đạc, vơ lấy cái áo sơ mi đen duy nhất mình có tròng vào người rồi phóng ra bến xe. 

Tầm chiều bốn giờ hôm sau, tôi đến được nhà của Yunho. Anh đang đứng ở cửa nói chuyện với mấy vị khách sắp rời đi trong một chiếc taxi. Khác với lần cuối cùng tôi nhìn thấy anh, anh gầy đi rất nhiều, khuôn mặt nhỏ càng nhỏ hơn, dáng người cao càng cao hơn. Yunho mặc một áo chiếc áo sơ mi dài tay màu đen đơn giản cùng quần tây đen. Cả người tôi run lên bởi cảm giác bất an, tôi sợ đến nỗi không dám lên tiếng gọi tên anh, không biết anh sẽ phản ứng như thế nào. 

[Đoản văn] Nếu em có thời gian

Nếu em có thời gian 

Phần tiếp theo của "Chàng trai năm đó"


Jaejoong bây giờ chắc đang nghĩ anh đã quên em ấy rồi. 

Em ấy chắc đang tự buồn khổ với những suy tưởng của mình, nhưng vẫn chưa thấy hối hận chuyện chia tay với anh. Em ấy là người luôn quyết định hết sức cảm tính. Cảm tính đến mức nó thành liều lĩnh, rồi thành tùy tiện, để sau đó phải hối hận triền miên. Nhưng biết sao được vì anh si mê.

Cuộc sống ngập tràn không khí nhộn nhịp cùng náo động của em ấy khiến anh nhiều lần choáng váng, nhưng vì em ấy là người phóng khoáng, nên dù thế nào cũng thấy em ấy phù hợp. Chẳng có giới hạn cho những gì em ấy muốn, càng không có điểm dừng cho những ước vọng em ấy mang. 

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

[Đoản văn] Chàng trai năm đó

 Chàng trai năm đó


Yunho, mọi chuyện thật sự khác biệt khi em trải qua cùng anh. Vẫn cùng là câu chuyện đó, vẫn là một con người như nhau, nhưng vì em đối với anh chưa bao giờ là thứ cảm giác đơn thuần. 

Sau khi chúng ta chia tay vào mua thu, em đã dành rất nhiều thời gian để suy nghĩ, chấp nhận và cuối cùng là không quan tâm nữa. Nếu cứ nhớ đến là cảm thấy buồn, vậy thì cách hay nhất là đừng đề cập đến nó trong lòng nữa. Những ngày đầu thật khó khăn, em không thể ăn được, tuy không còn thỉnh thoảng bật ra khóc nữa nhưng em cảm thấy khá bức bối.