Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 7.1]

Chap 7.1
Bắc thang lên hỏi ông trời


Trên đời này, quả nhiên thật lắm chuyện để ta không vừa ý. Trời nắng thì than rằng sẽ đen da, trời mưa thì than sẽ dơ mất cái quần mới. Trời không mưa không nắng thì lại thấy nhàm chán, không biết phải làm gì. Không phải là ông trời muốn làm trái ý mình, mà do người ta chả bao giờ cảm thấy thỏa mãn được bản thân cả.

Yunho cũng là con người. Mà đã là con người thì ai cũng có một cái nguyện vọng riêng. Anh xin thề, rằng cái nguyện vọng riêng ấy nó chỉ nhỏ xíu xiu thôi, nhưng không hiểu sao bề trên cứ nhất quyết đẩy anh vào đường cùng.

Chẳng hạn như anh đã thầm mong rằng, thứ tư sẽ là một ngày thật đẹp trời, gió thổi lồng lộng, lô cốt trên đường chính đã được dọn bớt và anh yên ổn đưa cả xe lẫn người đến được cổng trường đại học X.

Nó không hề quá đáng! Không quá đáng một chút nào. Vậy mà tại sao? Tại sao???


“Để tôi lái!”

Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 6]

Chap 6
Lạt mềm buộc chặt



Trên đời này, chuyện nhân duyên chả khác nào thời tiết, nắng mưa thất thường. Có khi nghĩ rằng ta với người ấy ắt hẳn là dành cho nhau rồi nhưng thật ra không phải như vậy. Có khi nghĩ mình và người đó đến chết cũng không thể nào, kết thúc lại là đại đoàn viên, hạnh phúc mãi mãi. Buồn cười là thế, nên chuyện tình yêu chẳng bao giờ suôn sẻ như người ta thường mơ ước.

Nhiều lúc Yunho nghĩ lại, thấy rằng chuyện duyên số nói ra đúng là không bao giờ đoán trước được. Bởi vì hiện tại anh đang rất hạnh phúc, nhớ đến những ngày tháng đã qua, chỉ thấy buồn cười cho cái cách xử sự vô cùng trẻ con của mình với Jaejoong.

Nhưng nếu như không như vậy, liệu có cùng ai kia đến răng long đầu bạc?


Dẫu sao thì đó cũng là chuyện của tương lai, hãy tiếp tục hiện tại đã.

Truly, Madly, Deeply~ [Chap 4] [Part 2]

Beta by Aoi Unnie & Emi Unnie. Kamsahamnida~
Aki Unnie, Kamsa :x




4.
Love you and love me


Part II.
I have a Dream



Jaejoong nhìn những viên thuốc trên tay mình, cảm thấy mệt mỏi cùng cực.

Thật kì lạ, cũng cùng là cảm cúm. Có lúc lại chẳng làm ta nề hà gì, dễ dàng để trải qua, có lúc lại làm ta mệt mỏi muốn buông xuôi tất cả. Là thứ vi rút đó đã ngày càng trở nên mạnh hơn hay do Jaejoong đã yếu đi rồi?

Nuốt những thứ nhỏ xíu đắng nghét đó vào cổ họng, cậu tu ừng ực chai nước như thể đã không uống gì suốt cả tuần qua. Một vài giọt nước tràn chảy xuống cổ, thấm ướt áo Jaejoong. Cảm giác rát buốt ở cổ họng vẫn không giảm đi, ngược lại, nhức nhối hơn bao giờ hết.

Đột nhiên Jaejoong cảm thấy một cơn ớn lạnh, cái gì đó xộc thẳng lên óc, cậu cúi gập người ho sặc sụa. Lấy tay che miệng, Jaejoong dùng hết sức chạy vào nhà tắm, nôn thốc nôn tháo.

Thật kì lạ, cũng là uống thuốc. Có lúc uống xong lại mỉm cười chìm vào giấc ngủ, có lúc lại phải ngồi khóc một mình trong phòng tắm.


.

Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 5]

Chap này mừng iStar - iheartyunjae kỉ niệm 500 ngày 
09.09.2010
♥ My Rummie ♥


Chap 5
Ghét của nà
o, trời trao của đó



Có thể nói số kiếp Yunho là cái số con rệp. Cái người càng không muốn bị dính vào thì cứ liên tục đụng trúng. Mà đã trúng rồi thì chẳng có gì tốt đẹp tất.

Không nói đâu cho xa. Hôm qua phải gọi là cái hôm kinh hoàng nhất của cuộc đời hai mươi mấy năm làm người của Yunho.

Thứ nhất: Giữ một Kim Jaejoong say xỉn bên người quả nhiên là bắt đầu của một đoạn trường ca những đày ải.

Cậu ta phải nói là quậy tưng lên. Trên đường từ quán Mắt Mèo về cứ khoác vai anh hát hò ầm ỹ, bắt anh phải song ca cho bằng được. Không đời nào một thằng đàn ông gương mẫu như anh lại làm cái chuyện mất mặt đó ở nơi thanh thiên bạch nhật được nên chỉ ậm ừ rồi dùng hết sức bình sinh mà lôi cái thân xác ăn chơi sa đọa đó về.

Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 4]

Chap 4
Nắng mưa là chuyện của trời


Có thể nói đời người khó ai đoán được chữ “ngờ”. Ví dụ như mới ngày hôm trước thôi, nhà họ Kim còn là vị hàng xóm khó ở của anh, tới hôm nay bỗng dưng trở thành gia-đình-thông-gia-tương-lai-của-nhà-họ-Park.Và trên một nghĩa sâu xa nào đó, sẽ có một tầm ảnh hưởng không nhỏ đến anh [dù bây giờ đã vốn không hề nhỏ rồi!]

Quả là một sự hỗn loạn đầy xuất sắc. Đến độ người trong cuộc như anh chả biết nên khóc hay nên cười. Cuối cùng là chỉ có thể là thộn mặt ra nhìn cái mớ bòng bong không lời giải đáp, trong lòng héo quắc như ruộng lúa bị hạn hán chín tháng.


“Vậy rốt cuộc là sao mẩy?” Yunho hỏi, nhịp nhịp tay trên mặt bàn gỗ.


Yêu nhau yêu cả đường đi [Extra 1] [Part 1]

Ngoại truyện 1:


Yêu nhau mấy núi cũng leo


Part 1



Xin chào tất cả các bạn, tôi là Changmin, năm nay 19 tuổi, nhà ở gần trung tâm Sài Gòn, cách chợ Bến Thành chừng bốn mươi lăm phút đi xe máy – nếu như bạn biết đường, còn không thì tôi không biết. Theo như các bạn đã được biết thì lúc này tôi đang ở Tây Nguyên ngắm thác, cưỡi voi. Dĩ nhiên là chẳng có liên quan gì ở đây nhưng cái tôi sắp kể mới là quan trọng.


Tôi thường nói, Yunho - anh trai tôi là một người rất cổ lỗ sĩ. Đến từng tuổi này mà còn chưa có mảnh tình vắt vai cho đúng kiểu. Người thì khô như ngói, chả có chút lãng mạn. Được cái mã là ngon cơm thì mặt mũi lúc nào cũng nghiêm nghị. Sống cứ như cỗ máy, đi làm, ăn cơm, dọn dẹp, tập thể thao, rảnh rỗi thì đọc sách, xem tivi. Cuộc đời chẳng bao giờ muốn vượt quá cái giá ngăn nắp mà mình đã dựng lên suốt hơn hai chục năm qua. Và tin tôi đi, đó là một cái giá cũ kỹ và chán ngắt.

Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 3]

Chap 3  
Một điều nhịn, chín điều lành


Còn không nhịn thì…



“Mình làm vậy thiệt hả?” Yunho ái ngại hỏi, đưa tay gãi gãi đầu.


“Chẳng lẽ tao giỡn với mày a!” Yoochun sẵng giọng, nhìn cái thái độ e dè của thằng bạn. Đường đường là đấng nam nhi chi chí, đụng chuyện là lại y như thiếu nữ đang yêu thế kia. Đã là đàn ông là phải biết ăn miếng trả miếng (?), nó chơi mình 1, mình chơi nó gấp 10, 100 lần chứ!


“Tao thấy thế con nít quá…”


“Mày muốn con nít một lần mà khỏe về sau, hay là người lớn để rồi khổ suốt đời?”


“Tao vẫn thấy nó_”


“Dẹp! Đàn ông con trai lằng nhằng cái gì!” Yoochun tọng một đống đồ vào người Yunho, rồi thong thả bước lên lầu. “Cứ theo y như những gì tao nói!”


“Nhưng tao cũng đã rửa xe hôm trước_”


“Nói nữa tao cho mày thành thái giám đấy!” Yoochun nói vọng từ trên lầu xuồng. “Đi rửa xe lẹ lên!”

Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 2]

Chap 2  
Vôi nào mà vôi chẳng nồng



Yunho đùng đùng bước xuống lầu. Máu nóng trong người bốc lên phừng phừng. Chắc chắn là sẽ có án mạng, chắc chắn đêm nay sẽ có án mạng!

Anh nhắm ngay phía cửa, làm một tiếng ‘Bang’ hòanh tráng. Mắt quắc lên nhìn vào còn người xấu xa đang tỏ ra muôn vàn ngây thơ kia.

Dáng điệu Jaejoong nhìn vô cùng khiêu khích. Quần jean ôm sát, rách te tua. Áo len tay dài đến nửa lòng bàn tay, cổ tim khoét rộng. Phần tóc mái được kẹp ngược lên bằng kẹp tăm. Yêu tinh tóc đen đang đứng trên máy cắt cỏ, cười hắc hắc khi nhìn bộ dạng bù xù của anh. Đám bạn của cậu đứng lố nhố ở khắp sân, những người ở trong nhà thì chồm ra cửa sổ hoặc chạy ra phía cửa lớn để hóng chuyện.

Yunho nghe được tiếng dây thần kinh chịu đựng của mình đứt ‘phựt phựt’ không thương tiếc. Cậu lớn nhà họ Kim đang vừa đàn vừa hát, khuôn mặt vui như hội. Một thằng con trai với mái tóc màu đỏ lởm chởm và khuyên lỗ đầy mặt bước đến, đẩy cái máy cắt cỏ với Jaejoong ở trên, thẳng tiến về phía anh.