Em đã biết phố đông nhiều ngõ,
đường yêu đương trắc trở.
[Ngại ngùng – Quốc Dũng]
đường yêu đương trắc trở.
[Ngại ngùng – Quốc Dũng]
Mười tám tuổi, đúng là biết mùi cuộc đời. Tôi sống nghèo sống khổ quen rồi, lần đầu sung sướng thế này, thấy như mình mới biết trải đời vậy.
Sau lần em khóc lóc ôm lấy tôi, em bắt đầu sống thực hơn với những mong muốn của mình. Sáng hôm sau ra đã nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt to đó. Tôi biết em nhìn, miệng cười muốn xách ngược lên vì hạnh phúc mà vẫn giả vờ bình thản để níu kéo chút phong độ.