Thứ Bảy, 3 tháng 7, 2010

Truly, Madly, Deeply~ [Chap 1]


Truly, Madly, Deeply~






Shim YuLee





PG




non Au/ Romance [maybe]/Fluff






YunJae không thuộc về tôi, dẫu rằng tôi ước là vậy.






On going






Sumary :
Những bức thư được viết, nhưng chưa bao giờ được gửi đi.






Warning:
Font chữ sẽ làm bạn hơi rối mắt
Font chữ viết tay, nếu bạn thấy hiện ra font thường thì tức là máy không đọc font chữ tôi mặc định







Beta by Rea oppa & Nana unnie [kamsahamnida~]






Soundtrack:
Truly, Madly, Deeply~






Note :
Yoochun, Junsu, Yunho, Jaejoong, Changmin. Em nhớ sân khấu của 5 anh~












1.
Truly~




Gửi Kim Jaejung~


Nghĩ thử xem nào Bé yêu, một con người bận rộn như anh đang viết thư đấy. Đúng hơn là đang tập viết thư, tất cả là vì em.

Em nghĩ sao nếu chúng ta lén bắt cóc anh quản lý và trói anh ấy lại, nhét vào tủ quần áo của Junsu? Lúc ấy anh và em có thể thỏa thích gặp nhau mà không có sự cản trở của bất cứ cái thời khóa biểu nào. Anh nói vậy không phải vì anh ghen với anh chàng ở tiệm karaoke cùng em hay rằng ở Hàn quốc anh vẫn có thể mua cho em hàng tá áo Takana [nếu em muốn] nên em không cần phải mặc một cái áo như thế mà lượn qua lượn lại ở một nơi không có anh~

Anh không nhớ em chút nào [thật đấy], vì vậy, đừng lo lắng. Cũng đừng nhớ anh, dù anh biết đó là điều không thể đối với em…haha. Cũng đừng gọi điện về cho anh, anh sẽ không nhấc máy đâu cưng à~ Nhưng đừng ngừng nhắn tin cho anh, báo cho anh biết tất cả những gì xảy ra bên đó, thậm chí chỉ là một tin nhắn không nội dung gì cũng được. Nếu em không làm vậy thì anh sẽ cáo buột em tội hành hạ trái tim người khác và gián tiếp gây ra cái chết tinh thần cho một thanh niên tài năng, đẹp trai và đầy trách nhiệm với cộng đồng như anh! Hình phạt chờ em bên này chắc chắn sẽ không nhẹ đâu, vì vậy đừng tìm cách đùa với lửa.

Changmin vừa gào thét với anh rằng thằng bé muốn qua Nhật. Em nên ở nhà mà chứng kiến, mặt thằng bé cứ như là bánh đa thấm nước khi nhìn thấy hộp cơm anh quản lí mua về. Anh nghĩ nó thích ăn cơm em nấu hơn, mừng là Yoochun đang ở bên đó cùng em, với cái tính kén ăn của nó không sớm thì muộn cũng thành cái xác ướp. Nhưng xem ra điều đó cũng không giúp được gì em nhỉ? Anh quản lí nói với anh rằng Yoochun vừa sụt ký.

Và em biết gì không? Hôm qua anh thấy Junsu trốn trong nhà tắm. Anh nghe tiếng nó khóc, nhưng không có bất kỳ một tiếng đổ vỡ nào. Nó chỉ rấm rức khóc thôi. Thay vì phải mạnh mẽ, anh lại đứng trước cửa mà khóc cùng thằng bé. Anh thật sự không muốn nhìn thấy những đứa em của mình như vậy. Nhiều lúc anh muốn tưởng tượng áp lực cũng như một miếng gỗ mục nào đó, để mà dùng chân đập, dùng tay bẻ, dùng hết sức lực mà nghiến nát nó. Để đem về chút yên bình cho các em của chúng ta.

Em nghĩ sao nếu chúng ta tìm cách đánh boom SM, rồi cùng nhau bỏ trốn? Yoochun, Changmin, Junsu, anh và em, tất cả chúng ta sẽ đến một nơi có biển và sống hạnh phúc cùng nhau ở đó? Fan sẽ hiểu thôi. Jaejoongie, như vậy được chứ em?

Hôm qua lúc anh ra ngoài, một fan đã nhờ anh kí lên nôi của con cô ấy. Đó là một đứa bé vô cùng dễ thương ~ Chúng ta hãy xin con nuôi em nhé. Nhìn thấy đứa bé nằm ngủ mới biết chúng dễ thương và nhỏ bé đến thế nào. Bất kỳ điều gì trên thế giới này cũng có thể làm bé bị thương, chỉ muốn nâng niu, che chở.

Và anh hơn cả biết, em sẽ là một người cha tuyệt vời.

Anh nói như thế với Changmin và tự nhiên nó lao đến ôm anh. Hình như thằng bé khóc. Changmin khóc! Thật sự anh không biết nhóm chúng ta có truyền thống gì mà cứ thi nhau khóc lóc như vậy. Tệ hơn nữa khi đó là Changmin!

Anh nghĩ tim mình đã vỡ nát khi nhìn thấy hành động đó, cứ như thể nó là ước mơ không bao giờ thành hiện thực vậy. Sao lại không được hả Jaejoongie? Em đã đủ cho tất cả tình yêu của anh rồi. Vậy thì sao Changmin lại phải đau lòng chứ? Hay thằng bé nghĩ chúng ta đang phải chìm trong những dằn vặt về sự khác biệt với những người bình thường? Hay rằng chúng ta sẽ phải hy sinh tất cả cho tình yêu này?

Nếu được như vậy thì anh cũng sẽ sẵn sàng làm, vì em thôi em yêu. Nghĩ xem, chúng ta sẽ nắm tay nhau đi dạo khắp những con phố Hàn Quốc, sẽ mỉm cười trả lời không chút ngại ngần khi người ta hỏi quan hệ giữa chúng ta, sẽ hôn nhau dưới một tán cây trong công viên gần nhà, sẽ cùng đưa đón những đứa con đến trường, sẽ cùng nuôi chúng lớn… Tất cả điều đó sẽ không bao giờ là một giấc mộng xa vời và đau đớn, anh sẽ biến nó thành sự thật.

Hãy cùng anh biến tất cả thành sự thật~

Nhanh lên nào bé cưng, người em yêu đã nói đến như vậy, nên hãy ích kỷ vì mình một lần, bỏ hết tất cả mà về đây với anh, người luôn mở rộng vòng tay chờ em ngã vào đây.

Anh không cần giọng nói ngọt ngào có thể làm người khác phát điên của em, anh cũng không cần cái bĩu môi đáng yêu mà anh không thể nhìn thấy. Chỉ cần đến đây, trao hết tâm hồn, trái tim và cơ thể của em cho anh [vì tất cả chúng vốn thuộc về anh] và anh sẽ là của em.




Tình yêu của em,




Yunho.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét