Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

[Tạp văn] Con đường hạnh phúc



Yunho,


Đường tắt nắng rồi. Anh đang ở đâu vậy?

Em đã nghĩ về sự linh diệu của mặt đất với bầu trời, nhưng có vẻ xa vời quá. Những thứ gần em như vậy, em còn không tài nào nắm bắt được cơ mà.

Em chưa bao giờ nói, nhưng anh có biết em buồn như thế nào không, Yunho?

Anh có biết đêm ngủ một mình lẻ loi thế nào không?

Tình ca hay mà hát xót xa lắm. Em chán tình ca, em chán tình yêu này.

Nhưng nó không thay đổi được con người em, được tình cảm của em. Em thật muốn anh trả lời cho em một câu, anh có biết không, Yunho. Có biết không anh?

Gần anh, em quên tất cả. Quên cả khoảng thời gian em vò võ một mình. Quên cả việc em đã khóc lóc vô cùng mất mặt. Quên cả rượu em đã uống, thuốc em đã hút. Em quên hết, Yunho. Em cần không gian để chứa anh vào.

Nhưng khi anh đi rồi, lại xa em. Nó khác biệt như thế giới người úp ngược xuống vậy. Những điều em chưa nói kéo đến dằn vặt em. Những lời trách móc em chưa kịp bày tỏ, những cô đơn em chưa trút xong, những nồi buồn, những lo toan chờ đợi. Trước khi em kịp làm bất kỳ điều gì cho những tủi thân ở cái tình yêu này, em đã phải đối mặt với những ngày tháng chờ đợi mới.

Một tháng chúng ta gặp nhau mấy lần? Một năm có mấy tháng? Một đời người có mấy năm?

Em không muốn nói qua điện thoại, càng không muốn ghi vào tin nhắn. Em muốn nói với anh tận mặt. Rằng em mòn mỏi, rằng em đi nhiều con đường lắm rồi, em chồn chân mỏi gối, Yunho.

Nhưng gặp anh em lại quên hết. Để rồi khi một mình, dằn vặt lại ào về, khiến em suy nghĩ đến những chuyện em chưa bao giờ suy nghĩ.

Anh có biết không, Yunho? Có biết không anh?

Nếu biết, vậy thì tại sao anh lại đi? Đáng ra anh không nên đi đâu hết. Anh nên ở cạnh em. Anh nên biết tính cách sống thiên về tình cảm của em, anh nên chờ em, nên đợi em.

Yêu thương em thật quá phức tạp, phải không? Em không bao giờ thỏa mãn với tình yêu mà mình có được.

Anh biết mà phải không Yunho? Biết mà phải không anh?

Có bao giờ anh chợt nghĩ rằng, thật ra bản thân anh hiểu hết những gì em chưa nói, hay cũng vì thế mà những lúc bên nhau, anh không tài nào nói được?

Anh có thể nói cho em không Yunho? Có biết cho em không anh? Có hiểu cho em không anh?

Hãy nói con đường anh sẽ đi, Yunho, anh yêu dấu.

Và em sẽ chờ, và em sẽ đợi…


Writen by Shim YuLee - 16.07.2011

6 nhận xét:

  1. ss thik câu cuối của em
    và e sẽ đợi.......

    p/s thi cử thế nào e?

    Trả lờiXóa
  2. @ Han: Dạ, đã cố gắng hết sức, không có gì để hối tiệc, chỉ có điều, ko bik đậu ko thôi ạ T_T

    Trả lờiXóa
  3. thế là ok rùi
    hồi ss đi thi bị đau bụng làm ko hết toán về ss khóc hết nc mắt
    thi xong rùi bi h lo trả nợ fic đi e, ss chờ YNYCDD nè
    mà e mới stac thêm fic mới a,

    Trả lờiXóa
  4. @ Han: Dạ, thi xong em dốc sức trả nợ Fic mà :"> Cái Fic mới là nằm ngoài kế hoạch, bỗng dưng em hứng lên type thôi, cũng type xong luôn r, nên ko ôm show đâu, ss đừng lo :">

    Trả lờiXóa
  5. @ Nam: 18,5 :"> Cũng dc nhỉ ^^ Cám ơn ấy vì đã quan tâm :x

    Trả lờiXóa