Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

Anh Chủ



Anh chàng của tôi, thật sự tôi rất nhớ anh. Cái lần anh đến Việt Nam vẫn còn quay vòng vòng trong đầu tôi đây này, anh có biết hay không hả, Anh Chủ? 

Trời mưa thật đúng lúc, đáng ra tôi nên liều mạng mà dông thẳng theo staff về khách sạn và ở đó, nhìn Anh Chủ của tôi đội mũ đen, nhai cơm, bấm điện thoại và nếu đứng chung với cô bạn, tôi sẽ còn được chết lặng vì anh vẫy tay lại. Tôi thật là ngu mà. Tại sao tôi lại nghe theo ông trời cơ chứ, đáng ra tôi nên cứ chạy theo anh cho rồi!!

Anh Chủ à, tôi nhớ giọng anh lắm. Sao anh không trở lại Hồ Chí Minh một lần nữa, tôi thật sự sẽ không để lỡ đâu.

Tôi thích bài hát mới của anh lắm, thích cực kỳ. Thích kinh khủng. Vì vậy mà muốn nghe giọng anh. Anh không biết có một con nhỏ muốn nghe tiếng của anh, muốn nhìn gần anh một chút như thế nào đâu.

Nói thật nhé,
Lần đó Tóc Đen ở xa em lắm, Anh Chủ cũng vậy, chỉ có Người ấy là đá banh hùng hổ bên dưới, lao về phía khán đài bên em, khiến em muốn chết luôn tại chỗ thôi. 

Anh Chủ, em thật sự, thật sự là hối tiếc lắm. Em muốn nhìn thấy anh. Vì mọi người đều biết anh rất hiền, anh dịu dàng, anh rất dễ thương với fan. Em không tin, em muốn kiểm chứng Anh Chủ a.
Sẽ còn quay lại chứ anh?

Em sẽ căng 1 banner 'Always keep the Faith' thật lớn chờ anh, anh thân mến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét