Thứ Tư, 11 tháng 2, 2015

Gieo tình

GIEO TÌNH


Trong vô vàn đàn bà, gieo tình phải một người đàn ông
Gặp gỡ thưở thiếu niên, không có tình thì cũng coi như có công.
Trăm vạn người sống, Duẫn Hạo duy nhất một
Trần gian bảo sinh ra sau Tại Trung một ngày đi.

Trung đã quen tình thương niềm mến
Mười lăm mà đã thư ngỏ đầy tay, ý từ đầy lòng, nhưng nhớ đầy gang
Hạo loay hoay ngược xuôi thành thị và quê hương
Năm mười bảy được mối tình hờ kể cho qua tháng ngày.

Hàn vi cơ cực khó khăn, khóc than chẳng kể hết được lòng ai
Hạo nếm trải đủ ngọt bùi, tính cách sao mà kỹ càng
Trung lăn lộn không ít đắng cay vẫn vậy mà phiêu lãng
Hai người đến bao giờ mới hợp.

Trung đến trễ, Hạo rầy la
Rồi thì cãi vả,
Lời nói đẩy đưa, tay chân đáp trả
Hạo cứng nhắc, Hạo lo toan
Trung vô kỷ luật, Trung hờ hững
Hạo thế này, Trung thì thế kia
Làm phiền đàn anh, làm phiền người khác.

Ai cũng khuyên ngăn: "nước lửa chớ lại gần nhau".

Rồi thật nhiều năm sau,
Chưa có ly biệt nào đủ dài, chưa tương phùng nào đủ lâu.
Từ năm hai mươi đã dần thay đổi cách nhìn về nhau
Duyên may đẩy đưa
Cùng nhóm cùng đội cùng xuân thanh.

Chắc là từ dạo mười tám
Trung gặp nhiều người, thương nhiều phen
Lắm lúc Hạo buồn, hay Hạo ghen?
Hạo gặp nhiều người sao chẳng thấy nhớ nhung
Bây giờ không tỏ đến biết khi nào ngưng.
Tâm tư Trung vốn nhẹ nhàng xa xôi
Chẳng cần ai ngỏ cùng biết mối chỉ người se.

Trung chẳng nghĩ yêu đương thế gian phức tạp gì
Nhận được bao bọc chở che có khó khăn chi
Hạo nghiêm khắc nhiều, nhẹ nhàng nhiều
Một khắc Trung giận, hai khắc Trung vui.


--o0o---


Trong vô vàn đàn bà, gieo tình phải một người đàn ông
Ban đầu chỉ nghĩ chẳng thành thì coi như không
Tuyên bố với mọi người mình tự do
Yêu em hay yêu anh sao phải lo.

Rồi thì cũng biết chuyện Hạo thiết tha
Không phải đàn bà thì là đàn ông
Anh em đồng đội chẳng ai ngạc nhiên
Chắc vì họ biết Hạo có người thương
Người thương còn gọi người quen
Tên chẳng dám kêu nhưng ở rất gần.

Từ đó Hạo ưa nhắn tin
Từ đó Trung cũng di động kết thân
Dẫu cách vài nấc thang vẫn phải thường xuyên đối thoại hỏi han
Trung kể ký ức gặp gỡ đầu tiên
Hạo cười khanh khách chuyện được gọi là anh
Trung bảo ông chủ ghép Hạo với Thiên
Vậy mà sao ai ai cũng muốn Trung là với Hạo.

Thật sao, Hạo hỏi chơi vơi
Trung đáp thì chuyện rành rành đó thôi.

Mười chín Trung ngủ không yên
Đến nhà bạn chơi thì đòi nằm chung
Bạn ngại đỏ đến mang tai, mẹ khuyên không nên mà bạn ừ luôn
Nắm tay trò chuyện cãi nhau
Tâm sự nâng đỡ sát chung một giường
Trung thì biết Hạo quá rồi
Tình rõ vành vạnh, Hạo nhận đi thôi.

Vậy mà qua biết bao lâu, hai người vẫn cứ ậm ờ dậm chân
Hạo thì có tâm có tư, còn niềm thương nhớ hơn rất nhiều người
Trước giờ Trung mến đàn bà,
Hạo chẳng thể nghĩ Trung cùng đàn ông.

Trung giận Hạo tự nghĩ, nghĩ lung tung
Thật sự năm tháng, chưa ai mà bằng
Mến Hạo nhất, nhớ Hạo nhất, thương cho Hạo nhất
Hạo là trưởng nhóm là bạn ấu thơ
Mười lăm biết Hạo tài cao
Lòng vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen tuông
Hai mươi thấy Hạo dễ thương, ung dung cũng có gian nan cũng nhiều
Từng cho Hạo mượn đôi vai,
Từng nhờ Hạo đỡ giúp mình đôi chân.

Lòng dạ cứ thế mà tuôn nào đâu Hạo lại cắn răng chối từ.

Tự dưng từ đó lạnh lùng
Hạo chẳng thể nhận, Trung chẳng thể buông
Hai người giữ tình bạn thân vậy mà chẳng thể nói năng câu nào
Nhìn nhau ái ân đong đầy
Vậy mà chẳng thể bên nhau cho rồi
Xương Mân Hữu Thiên Tuấn Tú là em
Ba người mệt mỏi khuyên thật lòng đi
Trung uống rượu không nguôi, đêm ngủ không mỏi, thức giấc không yên
Bạn bè tụ tập buổi khuya, ra về đều có Duẫn Hạo đón đưa
Bình thường rượu vào Trung buồn, uống cho nhiều lắm vẫn hoàn buồn hiu.

Đến hôm mượn rượu nhiễu lòng, Hạo cũng được dịp dâng đầy hơi men
Hai người trò chuyện suốt đêm, đi dạo vòng quanh khu phố không đèn
Tơ duyên khéo kéo, khéo se

Ban đầu tình cờ, bây giờ tình yêu.

Từ đó không gì cách ngăn,
Trung được vẹn ý, Hạo vào đường yêu.


---o0o---


Trong vô vàn đàn bà, gieo tình phải một người đàn ông
Tại Trung thích Duẫn Hạo hơn hết thẩy mọi thứ trên đời có chết không.
Sau hơn chục cái một năm
Anh Hạo vẫn được thích nhất trần gian.

Hạo còn biết làm sao, nhưng lòng vẫn chắc mình yêu trước tiên
Người ta nói Hạo sướng vui, có người yêu đến phát điên vì mình
Hạo cười khổ sở tận tâm,
Anh đây cũng sắp điên vì người yêu.

Hạo ghen trời đất tối tăm, Trung ghen cũng chẳng kém cạnh chi ai
Hai người cãi nhau thì căng, hai người yêu nhau lại càng rối ren
Đội hình nhóm nhạc lao đao, lúc yêu lúc ghét, biết đường ra sao
Thiên Tú Mân bàn nhau
Đôi lứa yêu nhau chẳng nên xen vào.
Trời sinh thật biết trước sau, cho nhân gian có bồ bịch thế này
Thôi thì nhìn cũng hay hay, ba đứa cứ hùa vào đi cho rồi.

Ngọt ngào lúc ấy kể không bao giờ đặng.
Lúc giận sóng giật rần rần, lúc hòa yên ả quấn quít
Tin nhắn toàn chữ mến thương
Xa nhau một khắc tưởng như suốt đời
Thành công vang đội
Tiếng tăm bốn bề
Đông Phương Thần Khởi còn lạ với ai
Nước nhà hay nước người ta, Hạo Trung cũng đã chinh phục hết rồi.

"Trong vô vàn đàn bà, gieo tình phải một người đàn ông
Em có thấy tiếc không?"

Tại Trung cười sửa cho anh, anh từng này tuổi mà vẫn còn sai
"Trong vô vàn người thế gian, em lại gieo tình từ thuở thiếu niên
Người em yêu tầm đôi mươi, tên Trịnh Duẫn Hạo đến từ miền quê
Anh này ngó cũng thường thôi được cái em muốn cái gì đều theo
Thích em vật ngược vật xuôi vậy mà khi hỏi cứ chối tức thì.
Thông minh cho lắm, lựa chuyện sân si,
Gieo em tình giống sao chẳng chịu ưng. Đến khi con ếch ngồi dựa góc bưng, nó kêu cái ọt mới ưng cho đành."

Hạo cười giơ tay nắm chặt lấy tay.
Vài năm cứ thế mà trôi, đến cột mốc đó ngừng hết nghĩ suy
Kiện tụng xảy ra, hiệu lệnh thực thi
Tiếng anh tiếng em rồi cũng xa rời từ đây.


---o0o---


Trong vô vàn đàn bà, gieo tình phải một người đàn ông
Chỉ với anh Hạo vạn lòng ngóng trông.

Đã được những mười mấy năm, vậy mà Trung vẫn khổ tâm như thường
Chia tay anh Hạo nhiêu lần
Gặp lại nhanh chóng tác hợp uyên ương
Thương, nhớ, trách, hờn
Vấn vương
Nhìn nhân gian đàn ông chỉ muốn giống anh.

Gần tuổi ba mươi, chán ngán bi ai
Tan nát tấm lòng cũng ba bốn lần
Có khi vài tháng từ ly, chẳng nghe chẳng biết, chẳng ngó ngàng nhau
Đêm khuya nằm không ngủ ngon, gọi nhau một tiếng tình lại tới thăm.

Trung chẳng muốn thương, muốn vương,
Vậy mà bên đó lại truyền "Anh nghe."
Trung biết Hạo trọng tiếng tăm, trọng danh trọng ảnh, trọng miệng thế nhân
Sau này Hạo chẳng nghĩ suy, mau mau đi lấy phụ nữ nết na.

Thiếu thời ý chí vương xa, đầu đội trời xanh, chân đạp đất ngang
Tại sao Hạo lại nhát gan
Tình không dám nhận, lòng không dám chia
Có người nhất mực xa lạ, gần kề thì lại dịu dàng vuốt ve
Chia tay đồng thời chia xa, nhóm không còn cùng, nơi không còn chung

Hạo ở lại, Trung buôn ba.

Đôi ngã chia lìa đơn giản làm sao.

Ấy vậy mà vẫn tới lui, hễ gặp là lại thiết tha muôn trùng.
Từ lâu Trung chẳng nhìn ai, biết rằng Hạo cũng một lòng thủy chung
Đi đâu tìm thêm một người
Lạnh lùng cũng có, nồng nàn càng dư
Nghĩ rằng đẹp nhất Tại Trung, nghĩ rằng liều nhất cũng là Tại Trung.

Hồi đó quen tiếng rầy la, Hạo làm trưởng nhóm khó khăn công bằng
Bây giờ chẳng còn chung nhà, Hạo bận ngày tháng, Trung bận tháng ngày
Đi cho biết đó biết đây, đi cho chẳng hiểu sao còn thương nhau.

Hạo chẳng bao giờ nói đâu,
Tính hướng mặc kệ, không Trung là thôi
Không người nhận việc đầy tay, chẳng lo tình cảm chẳng màn yêu đương
Người thích Hạo nhiều vô phương
Nhưng Hạo lại nghĩ muốn chờ người ta
Lòng thì đã dặn không nên mà em vẫn cứ mãi gây nợ nần

"Chia tay đã biết bao lần, chia tay cũng được gần sáu tháng hơn.
Chia tay em gọi làm gì. Chia tay em gọi có được chi đâu."

"Đã biết chia tay bao lần, em gọi để nói em còn nhớ anh.
Điện thoại chắc luôn gần bên, trời đang về sáng mà đáp lời liền.
Anh chắc nhớ chuyện liên miên, lòng em nào cũng có quên được đâu
Năm tháng đã qua bấy lâu, anh thêm bao tuổi em già bấy nhiêu.
Mình bận công việc, mình bận suy nghĩ để mà quên nhau,
Em vốn liều lĩnh thị phi, thôi thì không màng mà gọi cho anh.
Tình nhân không thể thì tình bạn chăng?"

"Người thương khó bỏ, ký ức khó từ.
Em thì quá sức mưu mô, biết rằng không thể mà gợi cho anh.
Tâm tư anh chẳng đổi dời, như con thuyền nhỏ đỗ bến trời đêm
Qua cơn bão lớn, qua sóng dữ bồi, làm sao kịp lành hai chữ bạn thân.
Anh không cần nghe thấy em, không cần nhìn em, không cần về.
Nghe em chỉ sinh lòng nhớ, gặp em chỉ dễ nảy nở tình yêu.
Thôi em đừng tiếc nuôi chi, tình nhân không thể, tình bạn tính sau."

"Anh Hạo cứ trách móc đi, em cũng có điều để mà oán than
Tình này nóng rẫy không thôi, anh thì từ lúc đã lắm lạnh lùng
Khi như tình nhân khi như người dưng
Thiên hạ cầm máy quay, anh cầm tim. Thiên hạ cần hình tượng, anh chẳng nề hà siết tay."

"Công việc chẳng còn chung chí hướng, sân khấu chẳng còn chung ánh đèn.
Quay lại dăm bữa rồi lại chia.
Em chẳng nên buồn bã lâu.
Rượu uống buổi tối cô đơn nên sầu.
Gọi anh chuốc thêm phiền muộn_"
"Nhưng tình này thực đậm sâu."
"Năm tháng chóng qua, quá khứ sớm phai nhòa."
"Thế nên mình yêu nhau đã biết bao lâu?"
"Tại sao cứ phải thế này - Hạo trách - Xuyến xao muôn thuở vẫn dành cho em."

Hai người thủ thỉ cả đêm.
Hạo sợ lắm chuyện em Trung quên mình.
Nhân gian chẳng lo điều chi, người mong kẻ nhớ đếm nhiều vô biên.
Hạo sợ Trung chẳng giận hờn, dù anh lấy vợ còn đến chung vui.

Lại hẹn gặp gỡ, lại nhìn thấy nhau,
Gọi tên một tiếng thất kinh linh hồn
Chỉ là à ơi,
Tình nằm ngủ yên vùng dậy bão bùng khắp nơi.

Đến giờ sắp quá ba mươi, đến giờ sắp phải nhập chốn gian nan
Quân ngũ thì có bao lâu, chẳng xá tháng năm anh cùng với em
Ai ngờ đâu tuổi mười lăm, gặp nhau còn gọi danh xưng tơi bời
Lúc thì anh Hạo lúc thì anh Trung, lúc thì nạt nộ lung tung lúc thì nhờ vả kiếm tìm đến nhau.
Ai ngờ đâu tuổi ba mươi, yêu đương đã được gần chục năm hơn.
Lúc thì thấm thiết không buông lúc thì nằng nặc chia tay chuyến này
Qua biết bao đắng sầu cay, tình anh em giữ, tình em anh cầm.

Trong vô vàn người, gieo tình phải anh.
Trong vô vàn người, gieo tình phải em.
Trong vô vàn người, gieo tình phải nhau.
Trồng một lần, tấm lòng muôn kiếp về sau.


Hết.

(11/02/2015 - Dành tặng cho sinh nhật tuổi 29 [30 Hàn] của Yunho và Jaejoong)

1 nhận xét:

  1. Chào chị Yulee, chắc cũng cỡ ngót nghét 10 năm từ ngày đầu tiên em ghé Blog của chị. Cho đến tận bây giờ vẫn yêu mến không thôi ngòi bút của chị, những câu chuyện tình yêu day dứt và sâu sắc, cũng như nhắc nhở về một phần thanh xuân gắn liền với DBSK nói chung và YunJae nói riêng. Em không biết lí do vì do chị ngừng update từ rất lâu, nhưng dù thế nào đi nữa mong chị biết rằng luôn có người mê mẩn văn phong của chị. Chúc chị luôn mạnh khỏe, vui vẻ, thuận lợi và may mắn trên con đường đời. Cảm ơn chị rất nhiều. From Trang ^^~

    Trả lờiXóa