Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Duyên nợ anh trả cho em

Tác giả:
Shim YuLee


Nhân vật:
Jung Yunho x Kim Jaejoong


YunJae và DBSK không thuộc về tôi.


Giới hạn:
PG-13


Thể loại:
Au/OOC/Romance/Fluff


Cảnh báo:
Bối cảnh Việt Nam.



Tình trạng:
Oneshot - Hoàn Thành


Tóm tắt:
Cái duyên giúp mình tìm thấy nhau, cái nợ giữ mình lại với nhau.


Nhắn nhủ:
Dành cho Kim Jaejoongcác bạn trẻ đang cùng nhau hướng về Fanmeeting lần này.


Beta bởi Yuuchan. Cảm ơn em rất nhiều.


Soundtrack:
You are beautiful - James Blunt


Tôi chết cứng khi nhìn thấy Em đứng phía bên kia đường.

Cuộc đời sáng láng, hoàn hảo và không tì vết của tôi cuối cùng cũng đã đến lúc gặp biến động.

Tờ báo trong tay bỗng nhiên trở nên vướng víu, ly cà phê trên bàn giờ như nước lã vô vị, buổi sáng thứ hai đi làm cũng chả còn gì bận rộn. Tất cả thay đổi chỉ vì em đang đứng phía bên kia đường.

Tôi không hề biết Em là ai. Em tên gì, từ đâu đến, hành tinh nào đã sinh ra sinh vật đẹp đẽ như em và gửi xuống trái đất trần tục này. Cho em hít thở, cho em đứng bên kia chờ đợi mua đồ ăn sáng. Ai là người cho em đôi môi nhỏ có nụ cười ban mai, cho em cái mũi xinh thanh tú, cho em đôi mắt nai to ngập nước. Ai cho em đến rồi ngả nghiêng cả góc phố này.

Tôi biết cuộc đời mình sẽ không bao giờ còn toàn vẹn như trước nữa, sau khi đã nhìn thấy nét rạng ngời đẹp đẽ của em.

Hai mươi lăm năm qua, em đã lang thang đâu trên mặt đất này. Em đã đi đâu mà chưa lướt qua cuộc đời tôi cho đến bây giờ. Em đột nhiên xuất hiện và khiến tôi sững sờ, vỡ òa trong tình yêu.

Làn da em ánh lên trong nắng, trắng trẻo và mượt mà. Mái tóc đen, từng sợi thưa đi vì gió nhẹ. Mùa hạ cũng như dịu mát đi khi em ghé qua.

Mọi người cả nam lẫn nữ đều ngoái lại nhìn khi vô tình để em lọt vào tầm mắt. Một cách âm thầm nhưng mãnh liệt, em trói buột tôi vào hình dung cao ráo, thanh mảnh của em. Bầu trời vẫn xanh, ngày vẫn nắng, nhưng em thì làm cho tôi chao đảo trong lòng.

Không có giấc mơ nào có thể đẹp bằng phút giây này, em đang hiện diện ngay đây, cùng tôi hít thở dưới một bầu trời.


Người ta nói khi một người cận kề với cái chết, trong đầu họ đột nhiên hiện lên những hình ảnh chạy dọc xuyên suốt cuộc đời mình. Và lúc ấy, không gian như chậm lại, thậm chí đứng yên trong đôi lát. Các nhà khoa học chứng minh rằng, chẳng có gì chậm lại cả, chỉ là vào giây phút sinh tử, não bộ của con người tiếp thu hình ảnh và thông tin nhanh hơn lúc bình thường gấp nhiều lần.

Đó có thể là là tình trạng của tôi bây giờ, bị em giết đi trong lòng.

Ở một nơi đông đúc, với hàng ngàn người qua lại, với dòng xe cộ hối hả, tôi chỉ nhìn thấy có em hiện diện. Mái tóc em nuột nà ôm lấy khuôn mặt thiên thần. Hình hài ấy mới đáng yêu làm sao, cách một ngã tư mà vẫn làm tôi mê đắm.

Chỉ cần một giây chạm ánh mắt lên em thôi, giây thứ hai tim tôi ngừng nhịp. Giây thứ ba mọi thứ trong lồng ngực như muốn lao ra ngoài. Giây thứ tư nhìn rõ em hơn và giây thứ năm nhận ra em đang đi cùng một người khác với đứa trẻ bên cạnh.

Đó chính là lúc, trái tim tôi tan vỡ. Tình yêu vừa đột nhiên sinh ra đã ngay lập tức chết yểu.

Dẫu cho là như vậy, giây phút này đây, giữa tôi và em, sự kết nối thầm lặng vẫn không mất đi. Tôi muốn tận hưởng cảm giác vô vọng cho đến khoảnh khắc cuối cùng. Để rồi sau đó, nhanh như khi em bước vào, em sẽ rời khỏi con phố này và chúng tôi không bao giờ còn được gặp lại nữa.

Tôi sẽ dùng toàn bộ sức lực của mình để ghi nhớ ngày hôm nay cho cả cuộc đời sau này. Rằng vào một buổi sáng bình thường, tôi ngồi ăn sáng ở một quán lạ do quán quen đã đóng cửa sửa chữa. Để rồi giữa những bài báo chán ngán, tôi nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu ở phía bên kia đường. Người đó xinh đẹp đến độ ngỡ như đến từ hành tinh khác, xuống đây và khiến tôi say đắm. Đến khi về già, tôi sẽ kể cho con cháu nghe rẳng, tôi cũng từng bị cuốn vào một mối tình đơn phương trong suốt mười lăm phút chờ mua đồ ăn sáng. Tôi yêu ngay từ ánh nhìn đầu tiên, cuồng nhiệt từ thuở ban sơ đến phút biệt ly, dẫu cho người đó chẳng biết tôi là ai.

Cuối cùng, tôi cũng hiểu câu mẹ thường hay nói về duyên nợ của thế gian. Về những tư duy tinh thần của người châu Á. Rằng mỗi người sinh ra trên thế giới này đều mang theo nghiệp chướng và ân huệ kế thừa từ kiếp trước.

Ác lai ác báo, gieo nhân nào gặt quả nấy. Luật nhân quả được truyền tụng từ xa xưa.

Ngày trước có làm ai đau, sẽ có lúc bị người khác làm đau lại. Khiến ai đó tan nát trái tim rồi cũng bị người khác làm tan nát lại.

Những điều đó thình lình đến với tôi khi tôi nhận ra mình và em sẽ không bao giờ thuộc về nhau. Phải chăng tôi đã từng làm gì đó rất độc ác với em từ kiếp trước, để rồi giờ đây tuyệt vọng nhìn em đến rồi đi trong cuộc đời mình.

Tôi từng cưỡng hiếp, giết hại hay lợi dụng em?

Hay tôi đã làm chuyện gì không thể tha thứ trên đời này đề rồi giờ đây, tôi chỉ có thể ngắm nhìn em từ xa.

Cách đây rất lâu, tôi vẫn hay cùng ba coi những bộ phim bộ Hồng Kông. Nói rằng người ta sinh ra, được Nguyệt Lão dùng tơ hồng se duyên rồi thành đôi.

Vậy cái duyên giúp mình tìm thấy nhau, cái nợ giữ mình lại với nhau.

Tôi phải chăng vướng cái nợ quá lớn với em nhưng lại không có duyên? Thế thì duyên nợ, trong giây phút này đây, tôi xin trả cho em hết. Chỉ còn tấm lòng yêu thương thành thật là luôn đầy đặn.

Dẫu cho em đang cười cùng người phụ nữ bên cạnh, nắm tay đùa giỡn với đứa con dễ thương. Dẫu cho lòng tôi dày đặc những âm mưu đen tối nhằm cướp đoạt em. Dẫu cho biết bao đêm kể từ bây giờ tôi sẽ không thể ngủ ngon giấc.

Duyên nợ này, cũng xin trả hết cho em.

Hai mươi lăm tuổi, tôi nhận ra tôi chưa từng thiết tha ai đó như vậy nhưng vẫn phải từ bỏ.

Em đã đến gần được quầy bán đồ ăn và bế bỗng đứa con lên gọi món. Tôi chết lặng đi ngắm nhìn, ít phút nữa thôi mọi chuyện sẽ kết thúc.

Những suy nghĩ dữ dội trong tôi ngừng lại. Có thể người phụ nữ kia không phải là bạn đời của em, có thể đứa trẻ kia cũng không phải là con của em, có thể đây không phải là lần cuối cùng em đến đây mua đồ ăn sáng... Nhưng tất cả chỉ là có thể và tôi không biết phải làm gì cả, vì tôi sẽ không bao giờ được cùng với em.

Nắng sớm vẫn cái dìu dịu khi em quay đi cùng với gói đồ trong tay, ở ngón áp út có đeo nhẫn. Người phụ nữ đến gần, đặt tay lên tay em mỉm cười hạnh phúc.

Tôi biết, tôi sẽ chẳng bao giờ được cùng em.

Mỗi bước chân em bước xa khỏi nơi ngã tư là mỗi bước dẫm lên trái tim của tôi, khiến nó nghẹn ngào, tức tưởi.

Thiên thần cũng có lúc phải về trời. Em cũng vậy, để lại tôi trơ trọi nơi mặt đất này.

Đây là duyên hay nợ, tôi không biết.

Nhưng dù duyên hay nợ, tôi cũng xin trả hết cho em.

Mọi chuyện kết thúc...

...

..

.


"Jung Yunho!!!"


Cho đến khi người phụ nữ kéo áo em chỉ qua phía vệ đường tôi đang ngồi. Em ngay lập tức quay phắt lại, từ thiên thần biến thành quỷ dữ.


"Anh đứng lại đó!!" Tôi chưa kịp làm thế thì em đã băng qua đường và tiến sát lại. "Anh trốn đi đâu từ đêm qua đến giờ hả?!"


"Jaejoong à... Anh, à thì, anh gọi em cả đêm không được..."


"Anh còn dám mở mắt nói dối với tôi hả?? Cả đêm qua anh đi theo tụi thằng Yoochun ăn nhậu rồi quên cả đường về nhà luôn phải không? Anh còn dám tắt máy cơ mà!!"


"Không phải, tại điện thoại anh nó bị nghẽn mạch_"


"Tôi đã gọi cho Changmin hỏi rồi, người ta nói anh ra về lúc năm giờ rưỡi, từ lúc đó đến sáng giờ anh làm cái gì hả?? Điện thoại gì hễ đi đâu giấu giếm tôi là nghẽn mạch?!"


"Jaejoong à, từ từ về nhà..."


"Dĩ nhiên là phải về nhà, nhà mình ngay cái khúc cua quẹo này nè. Tôi nói để anh khỏi quên luôn đường về!!" Nói rồi em quay lưng đi thẳng. Tôi hối hả trả tiền nước rồi chạy theo... năn nỉ.


"Không phải đâu, tại đêm qua tụi thằng Junsu ép anh uống dữ quá_"


"Thôi thôi, tôi không nghe lý do nữa. Tại sao đến sáng ra mà anh vẫn không về?? Anh ra quán ngồi làm gì?"


"Ừ thì anh biết em còn giận... Anh tính ra đây ngồi một chút rồi về. Mà em không biết chứ lúc nãy thấy em với chị Tư ra mua đồ ăn sáng, anh thấy y chang như lần đầu tiên chúng mình gặp nhau. Cảm giác cũng giống luôn..."


"Anh tính đánh trống lảng với tôi đó hả??"


"Thật mà. Lúc đó em cũng đi với chị Tư và nhóc tì con chị ấy. Tự nhiên anh nhìn thấy em rồi đơ cả người. Lúc em rời đi, anh còn liều mạng chạy băng qua đường lúc đèn xanh để xin làm quen nữa!"


"Đúng rồi, lúc đó tôi tưởng anh là biến thái, đạp cho một phát vào chân."


"Ừ thì đó, giờ em đeo cái này luôn!" Tôi giả lả cười to, nắm tay em giơ lên cao lắc lắc. Chiếc nhẫn trên ngón áp út ấp lánh trong nắng.


"Anh thử không về nhà một đêm nữa coi xem tôi có tháo nó ra chọi vô mặt anh không!"


"Haha, em à..."



Dù là duyên hay nợ, anh cũng trả cho em.


Hết


Viết sau một ngày phát cuồng vì Kim Jaejoong Fanmeeting tại Việt Nam. Nếu được, các bạn hãy tìm You are Beautiful version tiếng Việt. Nó thật sự rất... =))) Có thể là hợp với Fic này luôn.

9 nhận xét:

  1. Ss viết Fic rất hay ạ , còn lấy bối cảnh , tên của người Việt Nam mình nữa ^.^
    E mới tạo WordPress nên giờ mới Com đc cho ss :P
    Chúc ss 1 ngày tốt lành ~~~
    Có nhiều ý tưởng để viết thêm Fic ss nhé :x

    Trả lờiXóa
  2. Đừng làm anh chết lặng… Đừng cho anh đắm say… Kẻ Jung Yunho này. Thân đã nhòa trong nắng.
    Hồn biếc thôi đã xa. Đôi mắt anh lệ nhòa. Ánh tình anh chới với…
    Tạm biệt em...yêu thương.




    Chữ Duyên đến với anh như một giấc mộng, Yunho à.. Nhưng cái Tình mà anh dành cho người ấy đâu tựa như chiêm bao. Theo bóng người đi anh có nghe lòng mình thổn thức,có nghẹn ngào trong sâu thẳm một con tim câm lặng? Anh khờ quá... Phải rồi, vì yêu mà ngây ngốc, vì tình mà đắm say. Jung Yunho đã yêu Kim Jaejoong như vậy đó...

    Con người khờ khạo ấy, đã biết yêu, yêu nồng nàn...

    Và được yêu như ý nguyện. Được Kim Jaejoong yêu...




    Trả lờiXóa
  3. ss ơi, JYH thảm rồi, JYH thảm quá….. sao lại có người khờ đến mức ngây ngốc mà lại chân tình đến thế :((( tôi ghét anh lắm JYH à, anh đem lòng a trói chặt trái tim KJJ mà tôi yêu mất rồi, a đem KJJ theo a đến tận cùng trời đất mất rồi, tôi sao có thể yêu thương người ấy bằng anh được đây…. Oaoaoa


    Em cảm ơn ss Lee nhiều lắm ^^ cảm ơn ss đã cho em một chiều dịu êm bên đôi chim nhỏ quấn quít ấy. THú thực với ss là,.. Duyên nợ là fic đầu tiên của ss em đọc ạ :"> Nghe tiếng ss từ lâu rồi nhưng lần này em mới chính thức được đọc truyện ss viết XD Thực sự là cảm xúc rất ... vui sướng. Em đang tưởng tượng nếu như mình là reader lâu năm của ss, và được cầm trên tay một cuốn Lượn hoặc Yêu nhau yêu cả đường đi của ss ... không biết cảm giác khi ấy của mình sẽ là như thế nào nữa. Cảm ơn ss rất nhiều ^^~ vì tất cả những gì ss đem đến. Chỉ tiếp xúc với 1 tác phẩm của s nhưng e biết mình sẽ nhận được những gì, có lẽ nhiều hơn cả những gì em mong mỏi. hihi em rất mong chờ những lúc rảnh rỗi được đọc rồi tận hưởng tình nồng của đôi cúcku YJ qua fic của s...^^ Sẽ làm fen gơ của ss =))) tất nhiên, thầm lặng ạ ~~

    Cho em ôm ss a, ngày luôn an lành ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em nhiều <3 Chị mong rằng sẽ còn tiếp tục được em ủng hộ trong tương lai <3

      Xóa
  4. "Phật viết, kiếp trước 500 lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được kiếp này 1 lần gặp thoáng qua."-câu này chính là câu phù hợp vs fic^^
    p.s: Sao cái lưu chú dưới cùng ss k để lên đầu ==?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. À, vì trước giờ chị viết truyện hay để những câu chú thích, này nọ 073 cuối cả ý em ;__; Thói quen.

      Xóa
  5. ss đọc fic này mấy lần rồi mà lần này mới siêng siêng đi coi thử cái clip em nói =))))))))))) đúng bựa luôn
    quá ư là phù hợp với đoạn đầu fic :3

    Trả lờiXóa