Chap 7.1
Bắc thang lên hỏi ông trời
Bắc thang lên hỏi ông trời
Trên đời này, quả nhiên thật lắm chuyện để ta không vừa ý. Trời nắng thì than rằng sẽ đen da, trời mưa thì than sẽ dơ mất cái quần mới. Trời không mưa không nắng thì lại thấy nhàm chán, không biết phải làm gì. Không phải là ông trời muốn làm trái ý mình, mà do người ta chả bao giờ cảm thấy thỏa mãn được bản thân cả.
Yunho cũng là con người. Mà đã là con người thì ai cũng có một cái nguyện vọng riêng. Anh xin thề, rằng cái nguyện vọng riêng ấy nó chỉ nhỏ xíu xiu thôi, nhưng không hiểu sao bề trên cứ nhất quyết đẩy anh vào đường cùng.
Chẳng hạn như anh đã thầm mong rằng, thứ tư sẽ là một ngày thật đẹp trời, gió thổi lồng lộng, lô cốt trên đường chính đã được dọn bớt và anh yên ổn đưa cả xe lẫn người đến được cổng trường đại học X.
Nó không hề quá đáng! Không quá đáng một chút nào. Vậy mà tại sao? Tại sao???
“Để tôi lái!”