Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010

Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 10.1]

Chap 10.1
Người đâu gặp gỡ làm chi




Nhiều lúc Yunho thường cố nhớ về mối tình đầu của mình. Thật ra thì cũng không có gì đáng nói, vì anh và người con gái đó chưa tiến tới đâu cả. Lúc đầu cũng là liếc nhìn vu vơ, rồi bạn bè ghép đôi chọc ghẹo, cuối cùng thì thành đôi thành cặp.

Nếu hỏi chuyện tình yêu lúc đó có lãng mạn không, thì Yunho dám chắc một câu là nó còn nhạt hơn nước ốc. Và vì nó chẳng có sóng gió, cũng chẳng có chút tiến triển nào, nên cuối cùng đành phải dừng lại. Năm đó anh cũng mới vô lớp mười một, cái gan còn nhỏ hơn con kiến. Làm cái gì cũng sợ, cuối cùng mấy điều muốn làm, những điều muốn nói điều không làm được, nói được. Chỉ đến lúc chia tay, hai người níu kéo, vô tình lại thành một nụ hôn bất ngờ, nhưng kết thúc thì vẫn đường ai nấy đi.

Anh không nói gì với gia đình mình vì dù sao chuyện cũng dở không chịu được. Yoochun chỉ liếc qua nửa con mắt đã biết được kết cục bi thảm của cuộc tình này, nên cũng chẳng ngạc nhiên khi thấy chỉ mới dăm ba bữa mà đã tan đàn xẻ ghé.

Sau đó thì Yunho lao đầu vào thi cử và công việc, rốt cuộc chẳng yêu đương, hẹn hò ai nữa. Nhiều người cũng có ý với anh, liếc mắt đưa tình đủ kiểu nhưng không hiểu sao Yunho lại không có chút rung động. Chả biết có phải là do mối tình con nít ngày xưa ảnh hưởng đến tận bây giờ hay không, hay là do chờ mãi mà người thích hợp vẫn chưa chịu xuất hiện.

Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 9]

Chap 9
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén




Người ta thường nói “Không có lửa làm sao có khói”. Tức là một chuyện gì xảy ra, cũng phải có nguyên nhân của nó.

Chẳng hạn như ngày hôm trước, một thằng lười biếng như Yoochun lại sáng sớm qua gõ cửa nhà anh thăm hỏi, hay như việc nó kì kèo anh ở lại đừng đi suối nước nóng với cả công ty.

Thậm chí cả việc tìm cớ để cho anh làm lành với Kim Jaejoong.

Tất cả đều có lý do của nó.

Dĩ nhiên, nó đã ‘bỏ trí’, anh sẽ phải vào phần ‘góp sức’.


Thế là ngày hôm nay, tức là ngày thứ bảy tươi đẹp. Yunho lại phải bật dậy vào sáng sớm, lồm cồm mò mẫm đóng gói túi hành lí, chuẩn bị xuất phát về miền quê xa xôi.

Theo như ý Yoochun nói [hay biện minh] thì đây là một chuyến đi chơi về nơi sông nước đầy thú vị với những cảnh quang thiên nhiên và không khí trong lành. Ngoài ra còn được trở về với ‘con người thật’ của bản thân, hòa mình với linh khí của trời đất.

Còn theo như ý của Yunho, thì đây là một vụ bóc lột sức lao động trá hình, lừa đảo bất hợp pháp nhằm mưu lợi bản thân. Cốt lõi cũng là muốn được sức người nhưng không góp sức của, vì ham muốn tiết kiệm cá nhân mà đàn áp bạn bè.

Yêu nhau yêu cả đường đi [Extra 1] [Part 2]

Ngoại truyện 1:


Yêu nhau mấy núi cũng leo



Part 2



Trong số các câu chuyện tình yêu tệ hại nhất thế giới, câu chuyện của Changmin tôi phải nói là nằm trong những cái dưới đáy bảng, tức là vô cùng tệ hại, cùng cực tệ hại.

Chuyện yêu đương đơn phương kể ra đã thấy vô vọng, chuyện bị yêu đơn phương, nói ra còn kinh khủng hơn.

Sau khi biết được việc Thanh Thanh có tình cảm với tôi trên-mức-bạn-bè thì đã kéo theo không ít rắc rối. Trong đó đáng kể nhất phải là việc đối mặt của hai chúng tôi.

Thanh Thanh không hề hay biết tôi đã nhận ra tình cảm của cô bạn, hằng ngày vẫn vui vẻ bình thường còn tôi thì ngược lại, trở nên sượng trân như khoai bị hư. Thậm chí luôn tìm một khoảng cách thích hợp đển né tránh người ta. Việc này kể ra thật ngu ngốc, nhưng tôi có cảm giác nếu không làm vậy thì tình bạn của chúng tôi sẽ không còn.

Ông anh trai nhà tôi không phải là dạng nhạy cảm gì, nhìn vào còn thấy khó chịu, nói gì đến một cô nàng đã chơi với tôi chừng ấy năm như Thanh Thanh.

Cô bạn gần như phát khùng lên. Thật ra thì cũng không trách được, người ngu ngơ là tôi, giờ người giở chứng cũng là tôi. Chỉ tội cho Thanh Thanh, không hiểu nguyên căn nguồn cội ở đâu cả.



Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 8]

Chap 8.
Giận thì giận mà thương thì thương



“Xe sao?”


Yoochun quay sang hỏi Yunho, một tay lau bàn, một tay đang pha cà phê. Anh ngồi ngây ra nhìn ly cà phê đen của mình trên quầy, rồi nhìn thái độ điềm tĩnh của thằng bạn, không tránh được thở dài một cái.


“Bên nhà Junsu làm gì có xe!” Yoochun nói thêm.


“Không có sao?” Yunho ngẩng lên, ngạc nhiên nhìn thằng bạn.


“Hồi đó thì có, nhưng giờ thì không!”


“Cha mẹ của Junsu và Jaejoong định cư làm ăn ở Mĩ, chỉ hàng tháng gửi tiền về thôi. Hai người bọn họ từ năm mười lăm tuổi đã quen sống dựa vào nhau rồi!”


“Từ năm ngoái đến giờ kinh tế bên đó khủng hoảng. Cha mẹ họ gặp khó khăn nên Junsu với Jaejoong cầm hết cả xe để gửi tiền qua phụ. Tóm lại thì giờ cũng đã đỡ hơn rồi, Junsu làm thêm ở tiệm tao là để kiếm tiền chuộc xe đấy~”


“Mày mới chuyển qua, không biết là đúng rồi!” Yoochun cười cười nhìn nét mặt đăm chiêu của anh.


“Thật ra lúc đầu Junsu tính cầm đống nhạc cụ của mình đó, nhưng Jaejoong không cho nên lấy xe của mình đi cầm trước. Rồi Junsu cũng cầm xe mình luôn. Lúc đó Junsu còn vừa vào đại học nữa, Jaejoong làm đủ thứ để kiếm tiền đấy. Nên giờ Junsu bắt anh ở nhà, để cho anh học hành, khỏi phải chạy vạy mệt thân nữa! Giờ cứ để Junsu lo vụ kiếm tiền!”


“Mày lấy đâu ra mà nhiều tin tức thế?” Yunho nheo nheo mắt, nhìn bạn tỏ ý nghi ngờ.


“Tao đã nói hồi trước Jaejoong hay đến bar tao làm mà. Rượu vào thì lời ra, chuyện gì mà chả kể~” Nói đến đây Yoochun liếc nhìn anh đầy ý nhị. “Junsu cũng nói tao nghe nữa!”


“Nhưng tao đâu hỏi vụ xe đó, tao hỏi vụ Jaejoong làm hư xe người ta cơ!” Yunho rầu rầu nói.


“Cái gì?!” Yoochun giật mình, đổ cả cà phê ra mặt quầy. “Junsu sẽ cán nát cậu ta ra đấy!”


“Tao biết, Jaejoong còn nhất quyết không chịu nhận lỗi!”


Yoochun im lặng nhìn chằm chằm vào anh, sau đó nhăn mày nghĩ ngợi, cuối cùng hỏi một câu. “Có phải chủ nhân của chiếc xe đó tên Nghĩa không?”


Yêu nhau yêu cả đường đi [Chap 7.2]

Chap 7.2
Ai cũng hiểu, chỉ một người không hiểu.



Yunho xin trân trọng rút lại tất cả những suy nghĩ về Kim Jaejoong trong suốt mấy ngày qua. Nghĩ lại, thật ra anh chả biết gì về cậu ta cả!

Khi bạn nhìn thấy mọi chuyện có vẻ rất ổn, rất tốt đẹp thì cũng chính là lúc những thứ ngoài ý muốn xuất hiện.


Chắc chắn câu đó là nói đến tình cảnh hiện tại đây.


Yunho chăm chú tập trung vào con đường phía trước, giả vờ như mình không quan tâm bất cứ thứ gì khác ngoài việc lái xe cả. Jaejoong ngồi ở đằng sau cũng im hơi lặng tiếng, không nói không rằng.

Sau khi cự cãi với mấy cậu sinh viên xong, cuối cùng lại lòi ra rằng là cậu hai Jaejoong đây đổ sơn lên xe của người ta, chưa kể đó còn là một chiếc tay ga rất mắc tiền. Nghĩ lại còn thấy xám hồn với thái độ coi trời bằng vung của yêu tinh tóc đen. Khuôn mặt cậu ta dường như chả có chút biến sắc nào khi thừa nhận việc đó. Thậm chí còn có phần dửng dưng, bất cần.